Lý Chính ân cần hỏi han, vết thương của Long Mộc ngày đó rất nặng, cả hắn khi thấy cả người y một thân đầy máu cũng hoảng sợ không thôi.
"Ta không sao, huynh không cần bận tâm."
Lý Chính cảm thấy tam đệ hắn hôm nay đối với hắn lạnh lùng lại có chút xa cách, nhìn Long Mộc có vẻ mệt mỏi, hắn cũng còn chính sự phải làm nên chỉ đành để lại một ít thuốc bồi bổ sức khoẻ dặn dò hắn chú ý cẩn thận mới rời đi.
Lý Long Mộc lạnh lùng nhìn bóng lưng Lý Chính rời đi, hắn và y sớm đã định có ngày này.
Lục quản gia đi vào đưa cho hắn lá thư, là thư của Bồ Long từ Trường Yên gửi đến. Trong thư Bồ Long nói qua với hắn tình hình của mẫu hậu, nói với hắn mọi thứ ở đó điều tốt, cũng không quên hỏi thăm hắn.
Với Lý Long Mộc mà nói Bồ Long và hắn từ nhỏ đã giống nhau về tính cách, thích luyện kiếm bắn cung, cùng nhau phân tài cao thấp. So với Lý Chính hắn cảm thấy Bồ Long hiểu hắn hơn nhiều.
Hắn viết một phong thư hồi âm cho Bồ Long.
Nét bút cuối cùng hạ xuống hắn trầm ngâm hồi lâu. Lần này hắn xem ra vẫn phải nhờ vả Bồ Long rồi.
**Phủ Trấn Quốc, Trường Yên.
Lý Bồ Long trên giường toàn thân mồ hôi đổ ra như tắm, hắn vật lộn với cơn đau quặn thắt ruột gan ôm lấy chân mình., Hắn không ngừng đánh vào nó khiến đại phu cùng người hầu trên dưới điều hoảng sợ.
"Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481560/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.