**Đại Lý.
Trần Chân cùng Phạm tướng quân đang giương cung bạt kiếm, trong quân doanh bỗng chốc Cấm Tinh Quân và quân triều đình chĩa kiếm về phía nhau.
"Trần Chân ngươi đây là muốn tạo phản sao?"
Phạm tướng quân nhìn thiếu niên trước mặt, cho dù hắn có là người của Vũ Đức Vương đi chăng nữa thì trên chiến trường này ông mới là chỉ huy. Một tên nhãi ranh vắt mũi còn chưa sạch lại dám chĩa kiếm về ông ta.
Trần Chân không hề yếu thế mà nhìn thẳng vào Phạm Thế, ông ta muốn Cấm Tinh Quân mở đường máu để quân của ông ta vào kinh thành Đại Lý, đừng hòng. Những ngày qua trên chiến trường bọn họ từ khi nào lại thành quân tiên phong. Bao nhiêu năm theo vương gia, vương gia chưa một lần bắt bọn họ mở đường máu Phạm Thế là cái thá gì, dám dùng bọn họ lót đường.
Thập Tứ cùng chục huynh đệ ở phía sau Trần Chân tay siết chặt trường kiếm, giống như chỉ cần một câu của Trần Chân bọn họ liền sẽ xuống tay không chút do dự. Mấy ngày nay huunh đệ bọn họ bị thương vô số, nhẹ có nặng có, bọn họ sớm đã không phục trong lòng.
Hắn nhận lệnh vương gia, tới lúc sẽ giúp Lục hoàng tử Đại Lý, bệ hạ lại lệnh cho Phạm Thế thừ dịp thu thập Đại Lý. Cấm Tinh Quân bọn họ chỉ nghe theo lênh vương gia. Trần Chân không chút nể nang.
"Muốn dùng chúng ta mở đường máu, các ngươi xem Cấm Tinh Quân chúng ta là ai?"
Hắn đã thề sẽ dẫn người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481552/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.