Rừng cây rậm rạp, nơi Lưu Hiệu Dư trồng cây thuốc có nuôi một đàn sói. Người trong giang hồ không ai hay biết đến đàn sói hung dữ này, chỉ đồn nhau Dược Lâm của Thiên Trường Cung nếu người không phận sự ra vào liền dính lời nguyền chết không toàn thây.
Lũ sói này vốn là các đời trưởng lão đều thay phiên chăm sóc từ khi chúng còn nhỏ. Không chỉ trông nom rừng thuốc mà có nhiều con còn được huấn luyện đặc biệt để trao đổi tin tức cùng giao dịch bí mật. Ngoại trừ Cung chủ và các trưởng lão ra chỉ có người cai quản Dược Lâm mới có thể tiếp cận được chúng.
Người cai quản Dược Lâm đời này là một thiếu phụ dung nhan tựa ngọc thạch, nàng có đôi mắt khiến người nhìn vào có cảm giác lạnh buốt. Không ai biết nàng đến từ đâu, tại sao lại ở lại Thiên Trường Cung này. Nghe đâu đó nàng có nội lực cực kì thâm hậu nhưng lại chỉ thích ở bên đàn sói, không thích con người ồn ào.
Cho nên không ai dám rảnh rỗi tìm đến chỗ nàng làm phiền.
Tất nhiên, trong đó không bao gồm Lưu Cung chủ của chúng ta.
"Lâm phu nhân chiều hảo."
Không nhìn thấy bóng nhưng nghe thấy tiếng nói có mang theo vài phần bất lực.
"Ngươi lại đến đây làm cái gì?"
"À... ta nhớ Lâm phu nhân đến chết rồi..."
Trong không trung không nhìn thấy cũng không nghe thấy gì chỉ thấy mặt Lưu Cung chủ đột ngột bị xước, một dòng máu nhỏ từ từ lăn xuống gò má.
"Mặt dày."
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-uyen-lac-nhat/2755768/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.