Mỗi lần nghĩ đến chuyện đó hắn đều rất thương tâm. Trong lòng cũng dần coi Lâm phu nhân giống như nương thân mà đối đãi. Tuy hắn có vài phần hồ nháo và nghịch ngợm, nhiều lần khiến Lâm phu nhân tức giận cấm cửa hắn không được làm phiền sự yên tĩnh của nàng nữa. Nhưng nàng cũng biết tính hắn coi trọng tình thân, hắn như vậy chính là không muốn nàng một mình cô độc lạnh lẽo.
Cũng bởi vì biết hắn như vậy nên nàng cũng dùng hết tâm tư bồi dưỡng hắn, tất cả những gì nàng biết nàng đều đem ra chỉ bảo không hề giấu nửa phần. Cung chủ đời trước chính là ân nhân của nàng, nàng phụ giúp bồi dưỡng thêm cho đệ tử thân truyền của lão cũng không có gì không đúng quy củ.
Nàng đã mất một đứa con, đến hài nhi là nữ hài hay nam hài nàng còn chưa được biết thì đã phải xa. Nếu như đứa trẻ ấy còn sống, có thể mạnh khỏe, hoạt bát được như Lưu Hiệu Dư, nàng cũng cảm thấy an lòng.
Lưu Hiệu Dư vào ngày trở thành Cung chủ, giữa bữa tiệc rời đi chỉ để tìm đến Lâm phu nhân. Tửu lượng của hắn tất nhiên không thể bằng phụ nhân đã trải đời rất lâu rồi. Đến khi hắn say mềm, Lâm phu nhân mới nói ra lòng mình.
"Thật không ngờ ngươi cũng trưởng thành rồi, đã có thể trở thành Cung Chủ. Nếu hài nhi của ta được bồi dưỡng kĩ lưỡng có lẽ cũng sẽ kém ngươi đi? Ta cảm thấy ta thật giống con rùa rụt cổ hèn yếu không thể đi tìm hài tử, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-uyen-lac-nhat/2755765/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.