Mùng hai tết là ngày chúc tết người thân, Đổng Tú Lan đều mang theo ba hài tử đi nhà mẹ đẻ.
Cố Vân Đông không thân không thích, dẫn theo ba người Dương thị đi học đường huyện thành, vừa lúc chúc tết Tần phu tử.
Buổi chiều lại đi Liễu gia, Liễu lão gia tử có đại nữ nhi đã xuất giá vừa lúc trở về, bởi vậy bọn họ không ra cửa.
Mùng ba Cố Vân Đông liền không ra cửa, Trịnh Cương mang theo người nhà lại đây, Triệu Trụ thế nhưng cũng mang theo Cẩu Thặng lại đây chúc tết.
Rồi đến mùng bốn, trước cửa lại tới một người không thể tưởng tượng được.
Người này ăn mặc xiêm y đầy những mụn vá, chống quải trượng, tóc đều đã bạc gần hết, hơi hơi run run đứng ở cổng lớn nhìn xung quanh.
Đổng lão cha thiếu chút nữa cho rằng nàng là tới ăn xin, hỏi nhiều thêm hai câu, mới biết được lão thái thái này là bà bà Tiền gia, nói là tới trả tiền.
Chỉ là khi đến trước cửa, nhìn đến đại môn khí phái này, nàng liền có chút sợ, trong lòng bồn chồn, lúc này mới chần chờ không dám tiến lên gõ cửa.
Đồng lão cha không quen biết người này, vội vàng đi bẩm báo Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông trước tiên mời người tiến vào, thấy lão thái thái có vẻ rất lạnh, vội đem chậu than dọn vào đây để làm nàng thấy ấm áp hơn.
Nàng chưa từng gặp mặt nhưng nàng cũng biết Tiền gia ở thôn bên rốt cuộc là ai.
Chính là người cùng Thung Tử Hồ Lượng bọn họ cùng nhau tới nhà nàng làm tặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082344/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.