“Đã tới rồi sao, mau tiến vào, Tiền ma ma, ngươi nhanh đi châm trà cho Cố cô nương.”
Diêu thị thân mật kéo tay nàng hướng vào bên trong, Cố Vân Đông khóe miệng run rẩy một chút, nhiệt tình như vậy cũng quá không đúng đi.
Tiền ma ma rót một ly trà cho Cố Vân Đông, Diêu thị nói, “Nước trà bên trong còn có bỏ thêm chút đường trắng mua từ cửa hàng của Cố cô nương, vị ngọt tư tư, thật là thích hợp cho nữ tử chúng ta uống, Cố cô nương nếm thử?”
Nói xong lại lắc lắc đầu, “Gọi Cố cô nương thật xa lạ, ta có thể gọi ngươi là Vân Đông sao? Ngươi cũng xưng hô ta là Diêu tỷ tỷ là được, thế nào?”
“Ta tùy ý.” Cố Vân Đông cầm chén trà nhấp một ngụm, nàng không thật sự uống, ở địa phươg xa lạ tiếp nhận sự nhiệt tình thái quá của người khác, nàng dám ăn đồ vật này thì chính là một ngốc tử.
Thời điểm giơ tay uống trà, thuận tiện đem nước trà đổ vào trong không gian.
Sau khi buông chén trà xuống còn hơi hơi gật gật đầu, “Uống khá ngon.”
Diêu thị cười nói, “Bên này còn có mứt điểm tâm, Vân Đông không cần khách khí. Ta a, lần trước vừa nhìn thấy ngươi liền cảm thấy ngươi chắc sẽ hợp khẩu vị ăn uống với ta, chúng ta đều là người lanh lẹ, ở chung một chỗ khẳng định có thể nói với nhau rất nhiều. Cũng phải trách gia của ta, đã sớm nhận thức ngươi, cũng không giới thiệu cho ta, không biết thỉnh ngươi qua phủ làm khách. Lần trước nhà của ngươi thượng lương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082331/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.