Ngày này sáng sớm, sau khi Cố Vân Đông nhờ Thiệu Thanh Viễn đến xưởng làm một chút việc, liền tính toán trực tiếp đi huyện thành.
Thiệu Thanh Viễn biết quan hệ của nàng cùng Cố Tiên Nhi, không quá yên tâm.
Cố Vân Đông nở nụ cười, “Ta lại không sợ nàng, giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, nàng an phận thủ thường thì không có gì, nếu thật sự muốn đánh chủ ý lên ta, ta vừa lúc giáo huấn nàng như thế nào làm người.”
Nói xong liền muốn mang theo Cố Vân Thư đi.
Ai biết tiểu gia hỏa này lại trực tiếp chạy tới Từng gia, chỉ chốc lát sau mới thần thần bí bí ôm một cái tay nải to đi ra, thở hổn hà hổn hển bò lên trên xe ngựa.
Cố Vân Đông kinh ngạc, “Ngươi mang thứ gì đi học đường vậy?”
Tiểu gia hỏa chớp chớp mắt, tựa hồ đang suy nghĩ xem có nói cho nàng hay không.
Cố Vân Đông thở dài một hơi, “Trưởng thành a, cùng đại tỷ cũng có bí mật, ai, thương tâm a.”
‘Bá’ một tiếng, Cố Vân Thư lập tức kéo tay nải ra, đẩy đến trước mặt cho nàng xem.
Biểu tình thương tâm muốn chết kia của Cố Vân Đông một giây sau liền thu lại, cúi đầu cầm đến ….cặp sách bên trong tay nải?
Nàng ngước mắt nhìn về phía Cố Vân Thư, hắn còn đang kinh ngạc nhìn tốc độ thay đổi sắc mặt của đại tỷ nhà mình, vẻ mặt rối rắm.
“Một cái, hai, ba bốn cái.” Bốn cái? “Ngươi, thực thiếu cặp sách?”
Cố Vân Thư sửng sốt, vội lắc đầu, “Không đúng không đúng, đây là đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082330/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.