Thung Tử đối với nàng thần bí cười hề hề, cái tươi cười kia chậm rãi trở nên đáng khinh lên. 
Cố Vân Đông nhịn không được lùi một bước nhỏ, “Đừng cười nữa, nói nhanh đi.” Cười thật quá khó coi. 
“Khụ khụ.” Thung Tử ho nhẹ một tiếng, vẫn là tả hữu nhìn nhìn, mới nhỏ giọng mở miệng, “Lúc trước ngươi bảo ta nhìn chằm chằm mẹ con các nàng, có phải hay không đã sớm đoán được là có gian tình? Hắc hắc, ngươi đoán thật là không sai, cái Phương thị kia a, nhìn bộ dáng thanh thanh bạch bạch vậy, không nghĩ tới đã sớm cùng người cấu kết làm bậy.” 
Cố Vân Đông, “…” Ha? Nàng phát hiện Phương thị có gian tình? Chuyện khi nào vậy, nàng như thế nào không biết? Thung Tử lại bắt đầu cười đến đáng khinh, “Ngươi biết Phương thị thông đồng với ai sao? Ngươi đều đoán không được.” 
“Có thể, nói trọng điểm không?” Không thể tưởng tượng ngươi cư nhiên vẫn là một nam nhân thích nghe chuyện bát quái, xem cái dạng hưng phấn của người này, trên mặt có bao nhiêu thịt đều run run hết rồi. 
“Nga, nga, ta nói cho ngươi, nhân tình của Phương thị kia chính là Triệu Quá Độ - người góa vợ ở đầu thôn chúng ta. Sáng nay lúc trời còn chưa có sáng đâu, ta liền tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ lén lút làm gì đó, Phương thị trả lại cho tên Triệu kia một bao đồ vật, cũng không biết bên trong có cái gì. Bất quá hai người bọn họ lại giống như đang cãi nhau vậy, Triệu Quá Độ đem bao đồ kia vứt trên mặt đất xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082311/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.