Ngọn đồi kia cũng không đắt lắm, hiện giờ mọi người có tiền đều là trước mua ruộng tốt. 
Ngọn đồi này rất thích hợp để trồng các loại cây ăn quả, tuy nhiên rất ít có người nguyện ý mua, rốt cuộc mấy thứ trái cây này không dễ trồng, còn không nói là trồng xong có dễ bán hay không. 
Một là quá đắt, nhà có tiền đều có trang viên của chính mình, rất ít khi đi ra ngoài mua. Không có tiền thì lại mua không nổi, muốn ăn trái cây thì cứ đi lên núi hái ít quả dại ngọt ngọt. 
Hai là không dễ bảo quản, trồng một lần rất nhiều, thu hoạch xong một lần liền phải nhanh chóng mang đi bán, bằng không sẽ dễ bị hư thối. Nhưng mọi người đều là người quê, không có đường bán không có nhân mạch, nhiều nhất chính là kéo đến huyện thành đi. 
Cho nên ba mươi mẫu đất kia, Cố Vân Đông chỉ dùng 120 lượng để mua. 
Bỏ số tiền này, nháy mắt lại cảm thấy đỉnh đầu có chút đau. 
Mà sau khi mua, Thạch Đại Sơn liền nói với nàng, “Nếu muốn trồng mía, hiện tại liền có thể bắt đầu khai mương xới đất, chọn giống mầm.” 
Cố Vân Đông biết, cây mía được theo trồng từ tháng hai đến tháng tư, rồi tới tháng mười một cuối năm kéo dài đến tháng tư năm sau là có thể thu hoạch. 
Hiện tại là nông lịch tháng mười một, giai đoạn trước chuẩn bị là có thể bắt đầu rồi. 
Phương diện này, vẫn là hai vợ chồng Thạch Đại Sơn lành nghề, Cố Vân Đông trực tiếp giao cho bọn họ. 
Cố Vân Đông dứt khoát ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082272/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.