Bành Trọng Phi cùng Liễu Duy mạc danh cảm thấy sống lưng chợt lạnh, “Cùng ba bản vẽ kia có quan hệ gì?”
“Đương nhiên là có quan hệ, ta nói cho các ngươi nghe, thời điểm ta ở trên đường, đã đụng phải một lão nhân thực cổ quái.” Cố Vân Đông tỏ vẻ, cho nàng một cái điểm tựa, nàng có thể biện xong toàn bộ chuyện xưa, “Lão nhân kia trước khi chết đã đem ba bản vẽ kia cho ta, nói đây là tâm huyết cả đời của lão, ta lúc ấy còn nghĩ, chỉ có ba bức vẽ này, ngươi phải vẽ cả đời mới xong sao? Cũng quá vô dụng đi.”
“...” Ý tưởng của ngươi thật nhiều.
Cố Vân Đông phá lệ sẽ xây dựng thêm chút không khí kể chuyện xưa, thanh âm lúc cao lúc thấp, “Sau khi hắn đem bản vẽ giao cho ta, dặn dò ta khi nào yên ổn thì mua một mảnh đất dưới chân núi, dựa theo bản vẽ này xây lên một ngôi nhà ngói gạch xanh khang trang, sau đó lưu lại cho hắn một gian phòng, mỗi ngày thắp ba nén hương cung phụng hắn.”
“Ta lúc ấy liền nói, ta một là không có tiền, hai là không có năng lực, ba là đến chính mình cũng không xác định được mình còn có thể sống được mấy ngày, chỉ sợ không thể giúp được hắn. Không nghĩ tới lão nhân kia cư nhiên móc ra một trăm lượng ngân phiếu đưa cho ta, nói đây là tiền dùng để xây nhà, còn sẽ phù hộ ta một đường bình bình an an thuận lợi tới nơi. Nhưng ta cần thiết phải làm được yêu cầu của hắn, bằng không ta liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082207/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.