Từ khi rời đảo Doanh Châutới giờ, trải qua mùa đông rồi đến mùa hạ, đã hơn nửa năm rồi, Cảnh chỉ liên hệmột lần với Tiểu Yêu, trong quà gửi tới để cảm tạ Chuyên Húc đã chiêu đãi, hắnbí mật gửi theo chín bình rượu mơ. Dù Chuyên Húc không biết đồ đó là gửi choTiểu Yêu, thì cũng đoán được quà này của Cảnh khẳng định là không hoàn toàndành cho hắn. Sau khi nhận quà, hắn gọi Tiểu Yêu tới, nói: “Mấy chuyện bí mậtcủa bọn muội ta không hiểu, muội tự chọn đi.”
Tiểu Yêu lấy ra chín bìnhrượu mơ, là bình bạch ngọc vẽ những bông hoa đào đỏ rực, vốn chỉ là bình bạchngọc bình thường, nhưng Tiểu Yêu lại cảm thấy trán mình ấm áp trằn trọc.
Chín bình rượu ấy theoTiểu Yêu từ Minh Sắt Điện ở Ngũ Thần sơn tới Triều Vân Điện ở Hiên Viên sơn.
Rượu mơ, Tiểu Yêu chậmrãi uống, vậy mà đến giờ chỉ còn một bình cuối cùng, nàng không nỡ uống, cứ giữmãi, cất cẩn thận tám bình rượu rỗng.
Nàng rất muốn uống bìnhrượu cuối cùng, nhưng nàng muốn chờ Cảnh đưa tới rượu mới, lại uống bình ấy.
Lúc đêm khuya vắng lặng,Tiểu Yêu sẽ nằm trên giường chơi với những bình rượu, bình rượu cao ba tấc(hơnmười cm) đặt ở lòng bàn tay, vừa vặnắm tay. Có khi, TiểuYêu sẽ cười, có khi, Tiểu Yêu lại tự xót xa trong lòng.
Nàng đợi nửa năm, vẫnkhông có tin tức của Cảnh.
Một buổi tối, nàng lạiđùa nghịch với chín bình ngọc trên giường, đổ xuống rồi lại dựng lên, chín bìnhngọc nằm trên vải lụa trắng, chín bông hoa đào tươi đẹp nở rộ, Tiểu Yêu bỗngnhiên nhớ tới Ngọc sơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tuong-tu/30195/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.