Hoa trái mùa hoa chóng tàn phai, chớm nở một lần hoa tàn hoa để cho ai. Đó là lời bài hát trong Hẹn em kiếp sau nhé! Ahihih.
Đứa bạn của tôi mới chia tay, nhưng khác với những người khác khóc lóc kể lể, thì nó lại chẳng khóc hay buồn bã gì, thậm chí còn ăn rất ngon, uống rất nhiều nước ngọt.
Tôi nhìn vẻ mặt ung dung của nó liền hỏi: "Bạn chia tay thật đấy à?"
Nó nhìn tôi: "Bạn nhìn mặt tôi giống đang đùa à?"
Tôi lắc đầu: "Người ta chia tay buồn lên buồn xuống, khóc muốn lòi con mắt, bạn ung dung như chưa từng có chuyện gì xảy ra ấy nhỉ?"
Nó cười: "Bạn nghĩ chia tay là phải buồn à? Chia tay cũng rất tốt mà, nó như một sự giải thoát cho nhau thôi."
Tôi dừng cây bút viết lại, nhìn nó sương sương: "Sao mà chia tay? Tôi thấy Hiếu cũng rất tốt mà?"
Nó cười trừ: "Bạn đâu ở trong cuộc tình của tôi, bạn hiểu gì chứ. Yêu nhau hơn hai năm, thực ra đó chỉ là một đoạn đường rất ngắn."
Tôi im lặng chẳng nói gì. Cuối tuần vừa rồi tôi và Sơn cứ bám riết lấy nhau như thể lâu lắm mới gặp lại, tôi mới hỏi anh: "Yêu nhau được hơn bảy tháng, anh thấy đoạn đường này có dài không?"
Sơn nói: "Ngoại trừ những lúc em không mắng anh ra thì lúc nào cũng dài cả, nhưng giờ em ngoan nên thành ra anh thấy mọi thứ bình thường."
Tôi nhéo vào eo anh một cái, có chút máu tức sôi trong người, tôi phải tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-thanh-va-nhung-cuoc-gap-go/2823224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.