Đại Địa mẫu thần nói tuy rằng thẳng thắn vô tư, nhưng mà cái ánh mắt đầy ắp trí tuệ kia, lại phát ra một ánh sáng dị thường. Hiển nhiên, cái trình bày sơ hở chồng chất của bần đạo cũng không có lừa gạt được nàng, chẳng qua à, nàng hiển nhiên cũng phi thường nguyện ý thiên sứ quân đoàn mất đi sự thống trị một cái vị diện thiên giới, cho nên mới cố ý giả ngu thôi.
Cáp Mặc đáng thương, hiện tại quả thật chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ không nói nên lời. Cho dù trong lòng hắn tựa như gương sáng, nhưng mà lấy không ra được chứng cớ, làm sao có thể nói lý với đam gia hỏa giả ngu đây? Nhưng mà hắn vẫn không cam lòng mất đi một cái vị diện thiên giới một cách vô ích, thở phì phò nói :"Đây là lời nói một bên của ngươi, ta vì sao phải tin tưởng? Trừ phi ngươi có thể lấy ra chứng cớ."
"Hừ! Còn có cái chứng cứ gì có thể so sánh với lời nói đáng tín nhiệm của thần minh chứ? Nếu nhiều thần minh như vậy làm chứng ngươi cũng không tin tưởng, như vậy rất hiển nhiên, vô luận ta lấy ra cái gì, ngươi cũng sẽ phủ định." Bần đạo cười lạnh nói :"Ta không lấy được bồi thường cũng không có ý kiến gì, chỉ là danh sự của thiên sứ quân đoàn, sợ là đã bị hủy đi rồi."
"Ngươi!" Cáp Mặc tức giận đến nói không ra lời.
Đại Địa mẫu thần lại ở một bên nói :"Ta thấy, việc này coi như xong đi, Da Cáp Đức nếu như là đã chết, lời hứa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772949/chuong-706.html