"Ngươi muốn tạo phản sao?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển cả giận nói: "Ở nơi này có tước vị trong người người không dưới hai mươi vị, ngươi dám thoáng cái giết chết nhiều quý tộc như vậy, không sợ quốc vương bệ hạ truy cứu sao?"
"Hử?" Bần đạo sửng sốt, buồn cười nói: "Ha hả, thật buồn cười, chẳng lẽ ngươi còn để quốc vương vào trong mắt sao? Ngươi tự mình xuất thủ bắt cóc hai vị Băng Hỏa công chúa, khi đó ngươi đang nghĩ cái gì?"
"Ngươi, ngươi nói nhảm. Ta bắt cóc hai vị công chúa lúc nào?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển vội vàng phủ nhận: "Không có chứng cớ, ngươi đừng có mà ngậm máu phun người."
"Ha ha." Bần đạo cười to nói: "Ngươi quá ngây thơ rồi, chỉ cần hai vị công chúa nói cho ta biết là ngươi làm, như vậy đã quá đủ rồi. Chứng cớ? Ha ha, ta cần vật đó sao?"
"Ngươi." Thạch Nguyên Tiểu Khuyển thấy ta căn bản không sợ uy hiếp của hắn, chỉ đành nói: "Ngũ đại gia tộc chúng ta, các đời trưởng bối đã có huyết thệ, ai cũng không cho ám sát nhân vật dòng chính đối phương, nếu không sẽ bị mấy đại gia tộc khác hợp lại diệt môn, Long gia các ngươi chẳng lẽ muốn làm trái với lời thề của mình? Chẳng lẽ không sợ tam đại gia tộc khác trả thù sao?"
"Ha hả, Long gia từ trước đến giờ nhất ngôn cửu đỉnh, ta sao có thể làm trái với huyết thệ của trưởng bối gia tộc chứ?" Bần đạo lắc đầu phủ nhận.
"Vậy ngươi hôm nay tới đây làm gì?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển thấy ta nói như vậy, cho là câu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772689/chuong-446.html