"Đừng a! Phụ thân, tối thiểu phải để ta thu phục Thiết Giáp Thú xong đã a?" Phụ thân đau khổ cầu xin nói: "Như vậy khi ta ra khỏi giáo đường là có thể trực tiếp lên chiến trường, không cần trì hoãn thêm thời gian đúng không? Còn có thể nhân cơ hội này trao đổi với Thiết Giáp Thú nhiều hơn, đúng không?"
"Được rồi! Lập tức an bài đi, ngươi cũng mệt mỏi rồi, nhanh đi nghỉ đi, sáng mai bắt đầu! Buổi tối sẽ đưa ngươi vào giáo đường khổ tu!" Ông nội lạnh lùng thốt: "Hai người các ngươi đi ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với tiểu Ngũ!"
"Vâng!" Phụ thân và mẫu thân cúi đầu đi ra ngoài.
"Ngươi nói thật sao?" Ông nội nghiêm túc hỏi.
"Đương nhiên! Loại đại sự này sao ta có thể nói bậy được?" Ta nhanh chóng biện giải.
"Ta tin tưởng lời ngươi nói!" Ông nội cười nói: "Kỳ thật, hắn vừa vào ta đã cảm thấy không ổn rồi, cảm giác như một đao phủ giết rất nhiều người vậy! Làm cho ta cảm thấy rất không thoải mái, nhưng lại không biết tình huống cụ thể như thế nào. Bất quá, ta rất ngạc nhiên không biết vì sao ngươi có thể nhìn ra?"
"Hắc hắc! Ta thiên sinh mẫn tuệ a!" Ta ra vẻ tự đại nói: "Đừng quên ta là thiên tài Pháp Sư, tuy bị phong ấn ma pháp năng lực, nhưng cảm giác lực của ta vẫn còn, hơn nữa thủ tịch Pháp Sư của ta lại là Vong Linh Vu Sư a! Từ nơi hắn ta mới biết được thứ này!"
"Ừ, ngươi lại có thêm một bảo bối a!" Ông nội cười cười, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772445/chuong-202.html