Uyển Ước nghe được cô cô lúc rời đi nhẹ giọng chửibới, đoán được Xuân Phong lâu khả năng phiền toái không nhỏ……
Qua hồi lâu, bên ngoài tiếng huyên náo chỉ tăng khônggiảm, khắc khẩu không ngừng, ngẫu nhiên còn có tiếng vỡ đồ vang lên, làm ngườita kinh hoảng bất an.
Uyển Ước phiền loạn nghĩ đến, mình không phải là lạitới sai nơi rồi?
Thình lình , cửa bị mở ra.
“Ai?” Uyển Ước sợ hết hồn.
Một vị thiếu niên xinh đẹp xông vào trong phòng, nhìnthấy nàng cũng lấy làm kinh hãi.
“Đừng, đừng lộ ra.” Đối phương ý bảo Uyển Ước yêntĩnh.
Tiếp theo, chỉ thấy thiếu niên xinh đẹp thật nhanhtrốn đến dưới giường, trốn đi.
Uyển Ước giật mình, không lâu sau từng đợt tiếng bướcchân vội vàng từ ngoài phòng truyền đến ──
“Công tử, Tử Sa không có ở nơi này, các vị không cầnphải tìm tòi khắp nơi, ảnh hưởng người khác nghỉ ngơi, mời trở về đi!” Cô côthanh âm bao hàm lo lắng.
Uyển Ước nghe, có chỗ cảnh giác đi đến cửa phòng,tiếng bước chân cách gian phòng của nàng càng ngày càng gần.
Lúc này, có người đáp:“Nhưng chúng ta sẽ tìm được hắn!”
“Van các vị công tử, đừng làm loạn nữa chúng ta cònbuôn bán thế nào được?”
“Nếu đã muốn làm ăn, chúng ta thân là khách nhân đếnvào xem, ngươi cần phải cảm kích hoan nghênh mới đúng! Nói lại, ngươi cũng thậtlà có bản lĩnh, vốn là Tử Sa sẽ phải bị nhốt trong lao nửa năm, ngươi rõ ràngkhông đến nửa tháng đem hắn đưa ra đến đây, như thế nào, tại quan phủ có ngườiquen sao?”
“Các vị công tử, các vị đối với Tử Sa trừng trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phu-khong-ngoi-yen-trong-phong/51939/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.