Cố Cửu Tư về đến nhà trong lúc Liễu Ngọc Như bận bịu kiểm kê đồ đạc, hắn không khỏi tò mò, “Nàng đang làm gì đấy?”
“Lục lão đồng ý cho ta tiền,” Liễu Ngọc Như mỉm cười, “cả cữu cữu và vài phú thương trong thành nữa. Hiện giờ ta có đủ tiền nên phải làm chút chuyện. Chàng tới đúng lúc lắm, ta tính nói với chàng ta sắp đi xa một chuyến.”
“Nàng lại muốn đi à?”
Cố Cửu Tư nhíu mày nhưng hắn lập tức hiểu Liễu Ngọc Như muốn làm gì, hắn hỏi, “Nàng đi mua thuyền đúng không?”
“Ta không rành mua bán thuyền,” Liễu Ngọc Như lại gần hắn, nàng cầm lấy quan bào hắn vừa cởi ra rồi đi phía sau hắn và tỉ mỉ giải thích, “ta nhờ công công bà bà làm chuyện này. Hồi xưa công công từng mua thuyền nên có kinh nghiệm hơn ta.”
“Vậy nàng đi xa làm gì?” Cố Cửu Tư không hiểu lắm.
Liễu Ngọc Như rót trà cho hắn, nàng cười, “Xây dựng kho hàng.”
Cố Cửu Tư ngớ người, giờ hắn mới nhớ phân đoạn quan trọng nhất trong kế hoạch của Liễu Ngọc Như chính là xây dựng kho hàng ở địa điểm phù hợp để thuận tiện cho việc phân phát và vận chuyển hàng hóa.
Cố Cửu Tư nhanh chóng điểm lại trong đầu mười một vị trí kho hàng của nàng, hắn tức khắc hào hứng nói, “Hay quá, chúng ta chung đường rồi.”
Liễu Ngọc Như bối rối không hiểu, Cố Cửu Tư xoay người ôm nàng, “Bệ hạ phái ta đi tu sửa Hoàng Hà. Vị trí kho hàng ở Hoàng Hà của nàng cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692280/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.