🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ban đêm khi họ đang ngủ ngoài thành chưa được bao lâu thì bỗng nghe thấy tiếng khóc. Liễu Ngọc Như bừng tỉnh, Cố Cửu Tư ôm lấy nàng, lẳng lặng dùng tay che miệng nàng lại. Có nữ tử ôm đứa bé đang gào khóc, lại có nam nhân đang đánh nhau với nữ nhân.



Người xung quanh đờ đẫn nhìn, một số người khác ngo ngoe mưu tính.



Thân mình Liễu Ngọc Như khẽ run, nàng cảm thấy bất an. Nàng nghe nam nhân kia giận dữ rống, “Đưa đây! Đưa bao gạo cho ta!”



Nữ nhân nọ giữ chặt túi gạo, sống chết không chịu buông tay.



“Chỉ một đêm!” Nàng ấy hét lớn, “Chỉ một đêm rồi cổng thành sẽ mở, quan phủ trong thành sẽ phát lương thực. Một đêm mà ngươi cũng chờ không nổi sao!”



“Cổng thành sẽ không mở!”



Nam tử gào thét, “Chúng ta từ thành Lương chạy tới, bọn họ chưa từng mở cổng thành, hiện giờ thành Thanh cũng thế thôi! Lưu dân nhiều như vậy thì sao bọn họ dám mở cổng!”



“Làm sao bây giờ…” Có người hỏi thành tiếng, “Chúng ta chạy nạn tới đây, bọn họ không mở cổng thành thì phải làm sao?!”



Xung quanh hò hét náo loạn, Liễu Ngọc Như giật tay áo của Cố Cửu Tư. Hai người xách tay nải, lặng lẽ thối lui.



Câu hỏi “phải làm gì” mau chóng có đáp án. Khoảnh khắc nam tử kia bất chấp tất cả cướp đoạt bao gạo của nữ tử và nàng ấy ngã xuống mặt đất không bao giờ đứng lên nữa, mọi luật lệ, đạo đức, thiện lương đều hóa thành hư vô. Người xung quanh điên cuồng nhào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692120/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.