🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiếng khóc của Cố Cửu Tư ngưng bặt. Liễu Ngọc Như nhìn người nằm trên mặt đất mà quát mắng, “Bây giờ ngươi khóc có ích gì? Ngươi khóc thì công công có thể trở về? Dương Văn Xương có thể trở về? Ngươi tự khinh bỉ bản thân, sa sút tinh thần đến mức này, thì có thể thay đổi mọi chuyện? Cố Cửu Tư, vô dụng thôi! Ngươi không làm được!”



“Ngươi cần nhìn trước mắt mình,” giọng Liễu Ngọc Như nghẹn ngào, “ngươi còn có ta, còn có nương của ngươi, ngươi cứ nhìn trước mắt mình xem còn ai. Ngươi nói mình hối hận, mình xin lỗi công công, vậy hiện tại thì sao? Ngươi cứ khóc lóc rồi tự trách như vậy mãi, về sau ngươi lại mở mồm nói mình hối hận không đối tốt với ta, với nương của ngươi sao?!”



“Ngươi muốn báo thù thì báo thù.” Liễu Ngọc Như ngồi xổm xuống, túm lấy cổ áo hắn, bắt hắn phải nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời đang chứa đựng nước mắt của nàng. “Ngươi muốn thay đổi cái gì, muốn thực hiện cái gì, muốn có được cái gì, đều phải dựa vào chính mình. Cố Cửu Tư, con đường này của ngươi có ta đi cùng, ngươi sợ gì chứ?”



Cố Cửu Tư im lặng, hắn ngơ ngác nhìn Liễu Ngọc Như. Rất lâu sau, hắn đột nhiên vươn tay ôm chầm lấy nàng.



Hắn chẳng nói câu nào, chỉ nhắm nghiền mắt, dường như mọi tiếng nức nở đều dần dà bị ép xuống.



Bọn họ cứ giữ mãi tư thế như vậy. Thật lâu sau, Liễu Ngọc Như thấy cảm xúc của Cố Cửu Tư đã ổn định, nàng liền đỡ hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692117/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.