Trăng tròn khát máu, người sói nhe nanh
.mộc dịch.
Đồng hoang mênh mông cỏ dại úa vàng, bầu trời mờ sương nhạn lẻ chao liệng.
Khương Hàm Nguyên đứng trên một sườn núi, trông ra ngôi làng ở chân núi phía Bắc đằng xa.
Trong làng lửa đã tắt, song nhà dân bị cháy chỉ còn trơ lại tường đổ vách xiêu. Gió lộng từ tận cùng vùng hoang vu phương Bắc rít vù vù, xuyên qua vòm không trên làng, thốc xuống sườn núi, mang theo một tràng tiếng khóc hỗn tạp lúc cao lúc thấp.
Vào tảng sáng hôm nay, nơi này bị người Bắc Địch đánh cướp.
Khuya đêm qua, một đội kỵ binh đột kích gần trăm người đã tránh né khu vực loạn lạc sát biên giới vốn được canh phòng trọng điểm, vượt qua một trạm gác thông thường cách đó mấy chục dặm, bí mật lẻn vào.
Viên toại trưởng* phụ trách trạm canh gác kia kết đôi chung sống với một quả phụ trong làng này, năm nay được mụn con gái. Đêm qua đúng lúc gã tự ý rời trạm về làng, trong trạm còn lại hai người, bởi vùng đó lâu nay bình yên vô sự nên đâm ra lơ là, người ở lại canh giữ cũng thừa dịp làm biếng uống rượu, đến khi phát hiện ra thì đã muộn.
(*) Ngày xưa, ở biên phòng, có giặc đến thì đốt lửa trên đồi báo hiệu gọi là “phong toại”. Toại trưởng là người quản lý một trạm đốt lửa hiệu.
Kỵ binh người Địch được bóng đêm che chở, xông thẳng vào, đến đây lúc tờ mờ sáng.
Đám kỵ binh Bắc Địch này thường chờ dịp hành động, cướp xong, mang đi không được thì đốt.
Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-tuong-quan/245572/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.