Thiết Lưu Lê nghe nói chuyện Thẩm Lãnh lưu chữ ở thành Lô Lan tay hơi run lên, sau đó bỗng nhiên cười to, mắng một câu tên khốn này cũng thật sự dám gây chuyện phiền phức cho ta.
Vung bút lên viết bốn chữ thiếu niên ý khí, mực in đậm trên giấy.
Tướng quân thành Lô Lan - Quách Lôi Minh khó hiểu: "Sao đại tướng quân lại cười?"
"Ta nghe nói hắn cũng từng để lại những lời này ở thành Trường An, là để lại cho những kẻ muốn động đến Mạnh Trường An ở trong thành Trường An xem."
Thiết Lưu Lê hỏi Quách Lôi Minh: "Hắn biết rõ Lô Lan là chỗ của ngươi, ngươi là người của ta, tại sao còn phải để lại chữ? Để lại cho ai xem?"
Sắc mặt Quách Lôi Minh dần dần trở nên khó coi: "Để lại chữ ở bắc cương tất nhiên không phải cho người của đông cương xem."
Thiết Lưu Lê đưa bức hoành tự kia cho Quách Lôi Minh: "Tặng cho ngươi, lúc tên đó có can đảm, thiếu niên ý khí thì không có gì không thể làm, trên người chúng ta, đã không còn khí thế này nữa rồi."
Nhưng trong lòng Quách Lôi Minh lại không nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy tên kia quá càn rỡ, quá ấu trĩ.
Trên đường từ bắc cương đến Trường An không có chuyện lớn gì xảy ra, Thẩm Lãnh đưa người trở lại bằng tốc độ nhanh, tính toán thời gian chắc có lẽ không xảy ra vấn đề gì, trước khi vào thành có phái người đi hỏi thăm một chút, chiến thuyền của thủy sư vẫn còn đậu ở bến thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225835/quyen-1-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.