Trận này uống rượu đến quên trời quên đất, tất cả mọi người uống đến say mềm, có hơn nửa số người là nằm gục trên mặt bàn nhà người ta cả đêm, gần một nửa khác là nằm dưới đất ngủ cả đêm.
Chưởng quầy của tửu lâu này tốt bụng, mang rất nhiều chăn bông cho bọn họ đắp vì sợ bị lạnh, đi tiểu trong đêm lạnh bắc cương cũng không dám, lỡ chẳng may bị lạnh cóng thì làm sao, nước nóng hắt ra ngoài chỉ là một màn sương mù.
Đợi đến lúc Mạnh Trường An ngủ dậy thì Thẩm Lãnh đã đi rồi, thậm chí ngay cả một lời từ biệt cũng không nói.
Từ khi sau khi chia tay ở trấn Ngư Lân năm mười hai tuổi đến nay đã gần sáu năm trôi qua, thời gian hai người gặp lại nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì.
Mạnh Trường An xoa xoa đầu vẫn còn đau giống như não bộ đang rung lắc ở bên trong vậy. Rượu mạnh nhất bôi phong hầu này của bắc cương danh bất hư truyền, cũng chỉ có đám người trẻ tuổi huyết khí phương cương này uống say nôn mửa một trận, ngủ một giấc là lại sinh long hoạt hổ, qua 30 tuổi cũng không có tinh lực thể lực như vậy.
Mạnh Trường An rất áy náy nói xin lỗi chưởng quầy, nôn đầy ra nhà người ta, còn hất đổ rất nhiều bát đĩa đũa, chưởng quầy người ta một câu oán trách cũng không có, lúc tính tiền còn chết sống chỉ lấy một nửa tiền.
"Ta ở đây cũng không chỉ vì làm buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225833/quyen-1-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.