Đây là lần đầu tiên Thẩm Lãnh gặp người ở cấp bậc đại tướng quân, nhìn lão nhân hùng tráng râu quai nón kia, trong lòng không tự chủ được mà nảy sinh một sự kính sợ. Trong ánh mắt Thiết Lưu Lê, không phải trải qua bách chiến sẽ không thể có.
Tính ra ông ta chắc đã hơn năm mươi tuổi, chòm râu có một nửa đã đốm bạc, nhưng điều không hề nghi ngờ là ông ta ngồi ở đó chính là một ngọn núi, đứng lên chính là một cây cột chống trời, điều quan trọng hơn ông ta là Đại Ninh bắc cương môn hộ.
Sự chú ý của Thiết Lưu Lê tựa như đều đặt hết trên người Mạnh Trường An, dù sao thì Mạnh Trường An mới là người của ông ta. Điều này ngược lại còn khiến cho Thẩm Lãnh nhẹ nhõm không ít, dù sao đối mặt một vị đại tướng quân như vậy vẫn không thể tránh khỏi có áp lực.
"Làm không tồi." Thiết Lưu Lê trầm mặc một hồi rồi nói với Mạnh Trường An: "Nhưng mà ngươi biết, chuyện này khoảng hai ngày sau ta mới nhận được tin tức, dù sao ta cũng nên tọa trấn A Lê chứ không phải là thành An. Từ Phong Nghiễn Đài đến A Lê ít nhất phải đi bốn năm ngày, quân báo cấp tốc dù đi hai ngày hai đêm thì cũng phải đến hai mươi bốn canh giờ sau ta mới có thể biết việc ngươi làm."
Ông ta nhìn về phía Thẩm Lãnh: "Ngươi nghe hiểu được những lời ta nói không?"
Thẩm Lãnh nhìn ra ngoài cửa sổ như có chút thất thần, nghe được câu này mới khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225832/quyen-1-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.