Từ Đăng Đệ Lâu đến thư viện rất gần, đi đường cũng chỉ 10 phút, Mạnh Trường An và Thẩm Lãnh đã uống say khoác vai bá cổ đi ra khỏi tửu lâu. Trà gia không hiểu tình cảm giữa hai người bọn họ lắm, nhưng Lãnh Tử có một người có thể khoác vai bá cổ như vậy, nàng rất vui, cho dù người này là Mạnh Trường An mà nàng chẳng thích gì.
Lão bản của Đăng Đệ Lâu cũng rời khỏi tửu lâu sau khi bọn họ ra ngoài, xe ngựa của ông ta dừng ở ngay cửa tửu lâu, xa phu chuẩn bị quất roi theo thói quen, nhưng lão bản lại căn dặn một tiếng rằng đi theo ba người kia, đi chậm một chút.
Xa phu nhìn về phía ba người kia, thầm nghĩ các ngươi có mặt mũi lắm, khiến đông chủ nhà ta tiễn một đoạn.
Thẩm Lãnh dìu Mạnh Trường An bước chân lảo đảo đi về phía trước, nếu người khác nhìn thấy sẽ chỉ cười hai tên sâu rượu này một tiếng.
Rèm che phía trước xe ngựa mở ra, lão bản của Đăng Đệ Lâu nhìn hai người lảo đảo lắc lư kia không nhịn được mà mỉm cười, thầm nghĩ nghĩa khí của người thiếu niên thật tốt, nhìn thôi đã khiến người ta tâm tình vui vẻ.
"Trong tình huống này mà hai người bọn chúng còn dám uống say, ngu ngốc." Xa phu làu bàu một câu.
"Say cho người khác xem đấy."
Đông chủ nói với giọng rất nhẹ: "Bước chân của người không bị thương đi theo người bị thương, nhìn có vẻ là cùng lảo đảo, thật ra là dìu rất vững chắc."
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225765/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.