Thẩm Lãnh vốn tưởng rằng sẽ đi rất xa rất xa, khi Thẩm tiên sinh dẫn hắn đi vào một viện tử nhỏ, hắn cẩn thận nhớ lại một chút, từ đây đến trấn Ngư Lân chỉ là lộ trình một ngày.
"Đi bổ củi."
Thẩm Trà Nhan dường như rất quen thuộc nơi này, vừa vào cửa đã hét lên ba từ với Thẩm Lãnh, sau đó đi mở cửa sổ của từng gian phòng một. Nơi này cách bờ sông cũng không quá xa, không khí khá là ẩm thấp.
Thẩm Lãnh rất mệt nhưng cũng không nói gì, đi tìm một vòng trong viện tử chỉ tìm được một cái rìu đã rất cùn rất cùn. Không tìm được đá mài, nếu muốn bổ củi bằng cái rìu này, chỉ sợ đến sáng sớm ngày mai cũng chẳng bổ được mấy cây.
Thẩm tiên sinh đi đến bên cạnh Thẩm Lãnh: "Vỏ dao đâu?"
Thẩm Lãnh lấy vỏ dao của con dao săn nhỏ cất trong ngực mình ra, Thẩm tiên sinh nhận vỏ dao: "Thật ra vỏ dao không đơn giản, chỗ lồi lên trên mặt là một cơ quan, nhấn xuống thì sẽ bắn ra một sợi dây thừng, rất mảnh, dài hơn một trượng một chút… Ngươi chú ý đến bên này không, là từng lớp, từng lớp hoa văn gợn sóng, giống như vảy cá."
Thẩm tiên sinh nhặt rìu lên, dùng một bên đừng gợn sóng trên vỏ dao chà sát lên rìu một cái, xoẹt một tiếng, rìu lại bị lớp gợn sóng cọ rơi một lớp gỉ sắt.
Thẩm Lãnh thật sự không ngờ cái vỏ dao nhìn có vẻ tầm thường này lại ẩn giấu cơ quan, hắn lại càng thích nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225737/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.