Ấm quá, là gì vậy? Có ai đó đang gọi ta sao?
Hàn Thiển Phong gắng gượng hé mở mắt, ngay lập tức được người nâng lênquàng tay qua vai người nọ kéo đi, mắt vẫn chưa thích ứng với ánh sángmơ hồ nhìn người đang cố sức dìu y đi bên cạnh.
“Hạ nhi?” Hàn Thiển Phong khàn giọng dò hỏi, người nọ nghiêng qua nhìn y, mừng rỡ kêu lên.
“May quá, ngài tỉnh rồi! Ngài thấy trong người thế nào, có bị thương ở đâu không?”
“Hoàn hảo.” Đưa tay chạm vào cái đầu đau nhói, Hàn Thiển Phong chợtbừng tỉnh, quay sang hỏi nàng:”Tình hình bên ngoài thế nào rồi?”
Nếu y nhớ không lầm thì trước khi bị thích khách đánh bất tỉnh, DiThiên các vẫn còn nằm trong vòng vây của Vô Minh cung, cuộc tập kích bất ngờ này đã gây nên hao tổn lớn lao chưa từng có, bao gồm cả sinh mạngnhững người vô tội bị liên lụy vào.
Hạ nhi không trả lời Hàn Thiển Phong, quay lại lệnh cho hai thuộc hạ phía sau.
“Các ngươi đánh lạc hướng truy binh đuổi theo, ta mang các chủ đi trước.”
Hai người đồng thời gật đầu, tản ra hai hướng khác nhau. Hạ nhi nhanhtay xoay chuyển bảo ngọc trên bờ tường mở ra thông đạo, kéo Hàn ThiểnPhong vào trước khi cửa khép lại.
Ánh đuốc hai bên thànhtường bừng sáng, Hạ nhi dìu Hàn Thiển Phong khập khiễng bước vào gianhầm trú ẩn, để y ngồi trên lạp sàn rồi đi tới kệ tủ chứa hương liệu,trước tìm dược cầm máu trên người nàng.
Hàn Thiển Phong giờmới chú ý tới thương thế của Hạ nhi, đoán chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-niem-tinh-yeu-cua-trang-va-soi/3182673/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.