“Hai vị là người từphương xa đến đúng không? Đã lâu rồi bổn tiệm không đón tiếp người từbên ngoài tới.” Nàng cũng có hơi hoài niệm.
Tiểu Lang nhận phần thịt từ Tuyết Tĩnh Nguyệt đưa sang, cho vào miệng hỏi bà chủ.
“Tại sao vậy? Ta thấy nơi này không tồi chút nào, hơn nữa quan cảnh của trấn cũng rất đẹp, đáng lí ra phải thu hút được đông đảo mọi người đến mớiđúng chứ?” Đây đều là lời thật lòng, trước giờ nàng đi qua nhiều nơi,nhưng không có nơi nào khí hậu trong lành, mát mẻ đẹp tuyệt như nơi đây. Tiểu Lang cảm khái, thật xứng là thế ngoại đào viên chốn hạ giới.
Nữ nhân thở dài, kéo cái ghế ngồi gần Tiểu Lang, nam nhân cũng ngồi cạnh nàng.
“Này cũng khó trách. Đường vào trấn kì thật có bày bát quái trận nhằm ngănngười ngoài đi vào. Hai vị cũng thấy đó, chúng ta đây đều là những lãobá tánh bình thường muốn sống cuộc sống yên bình, nhưng chỉ muốn thôithì chưa đủ, nhất là khi đất nước này sắp nổi lên một hồi binh đao khóilửa.”
Tiểu Lang và Tuyết Tĩnh Nguyệt đồng thời ngạc nhiên. Tuyđây không hẳn là thời kì thanh bình thịnh trị, nhưng trong nước tuyệtkhông có bất kì cuộc nổi loạn khơi mào chiến trang nào. Nữ nhân này cưnhiên lại nói ra những lời như vậy, nếu để người khác nghe được rồi đitố giác, nàng chắc chắn sẽ bị khép vào tội làm nhiễu loạn lòng dân, có ý đồ mưu phản, bị chém bêu đầu thị chúng.
“Những lời này không nên tùy tiện nói.” Tuyết Tĩnh Nguyệt cố ý nhắc nhở, nghĩ đến nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-niem-tinh-yeu-cua-trang-va-soi/3182666/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.