“Các ngươi không phải là con người. Các ngươi chỉ là công cụ. Công cụ thì không được phép cótình cảm. Cảm xúc là thứ không cần thiết. Các ngươi chỉ được phép phụctùng, phục tùng và phục tùng.”
“Xin chào! Ngươi là người mớiđến đúng không? Ta cũng vậy. Ta không có tên, họ gọi ta là Lam Băng. Tên của ngươi là gì? Từ giờ chúng ta hãy là tỷ muội tốt của nhau nha.”
“Chủ nhân là người cho các ngươi tất cả. Chủ nhân chính là Thần của cácngươi. Phục tùng ngài! Trung thành ngài! Vì ngài cam nguyện làm mọithứ!”
“Thành công, thành công rồi! Tiểu Dạ, ta thành côngrồi! Ta đã vượt qua thử thách để tiến vào Ám Tiêu cung, là Ám Tiêu cungđó nha. Ta sẽ có một thân phận mới, một cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Sẽkhông còn ai gọi ta là con hoang hay đánh đập ta. Rồi ta sẽ được bọn họcông nhận, sẽ trở thành niềm tự hào của Vô Minh cung. Tiểu Dạ, ta thậtvui nha!!”
“Sát thủ không được phép động tâm. Một lần động tâm. Chờ đợi các ngươi.. là vực sâu vạn trượng.”
“Tiểu Dạ, ngươi đừng cố chấp nữa. Ngươi đã quên những gì chúng ta được họcrồi sao? Sát thủ không được phép có lòng nhân từ. Ngươi mau giết hắnđi!!”
“Ngươi khác những kẻ bình thường đó, ngươi có sức mạnh, ngươi đặc biệt. Dạ Lang, ngươi là người được chọn.”
“Ta hận ngươi!! Ta hận vì sao chúng ta lại khác nhau như vậy. Tiểu Dạ, ta hận ngươi!!!
“Hãy lựa chọn. Dạ Lang. Hãy lựa chọn. Nàng và ngươi.”
“Tiểu Dạ, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-niem-tinh-yeu-cua-trang-va-soi/3182657/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.