Trầm Ngọc trầm mặc.
Mà Diệp Thanh Vũ lạnh lùng quát:
- Im lặng!
Mọi người vậy mà thực sự câm miệng lại không thảo luận nữa.
Diệp Thanh Vũ là một Diệp tướng quân tương lai, vạn lần không thể đắc tội!
Diệp Thanh Vũ nhìn chằm chằm vào gương mặt béo núc ních của Tiêu Lương, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo:
- Ngũ hoàng tử nói đùa rồi, Trầm tướng quân uy vũ ở chiến trường diệt địch, gia tỷ xưa nay sùng bái người mạnh mẽ, đương nhiên chỉ liếc nhiều hai cái, không đến nỗi như ngũ hoàng tử nói!
Diệp Tịch Vụ cắn môi, rất muốn phản bác nhưng lại bị một ánh mắt của Diệp Thanh Vũ doạ cho đổ mồ hôi, chỉ có thể bất bình trong lòng.
Trầm Ngọc nhàn nhạt nói:
- Không ngờ ngũ hoàng tử còn có sở thích làm bà mối như vậy, ở hầu phủ của tại hạ có một tiểu nô tì đem lòng mến mộ người, chi bằng ngũ hoàng tử đem để dành lại tự ban hôn cho chính mình đi.
Tiêu Lương trợn mắt:
- Một nô tì mà thôi, sao cô ta xứng với ta được?!
Trầm Ngọc cười nhạt:
- Ngũ hoàng tử còn rất tự hiểu lấy mình.
- Ngươi! Ý ngươi là sao?!
- Ý trên mặt chữ, người biết chữ đều hiểu.
- Ngươi!
Khách khứa bên dưới che miệng cười, tâm trạng Diệp Thanh Vũ mới trở nên tốt một chút, Diệp Tịch Vụ lại bĩu môi.
Diệp Thanh Vũ gắp thức ăn chặn miệng Diệp Tịch Vụ:
- Câm miệng.
Diệp Tịch Vụ tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-nguyet-tan-minh-duy-nga-doc-ton/2974818/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.