🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

4 giờ sáng, tại phòng khách Lê gia.



Tất cả mọi người trong nhà đều đã có mặt đầy đủ. Tùng Bách cũng đã tỉnh lại, bà cụ cố quấn nó tròn vo trong một cái mền vừa to vừa dày, thằng bé nép gọn vào giữa Thiên Vân và Minh Hảo.



Tú Anh cũng đã có phần bình tĩnh hơn, con bé cầm lấy ly trà gừng ấm nóng, thơm lừng do dì Nhàn pha cho, nhâm nhi từng ngụm nhỏ hòng trấn an bản thân sau trận cuồng phong kinh hoàng đêm qua.



- Con thấy sao? Khổ thân thằng nhỏ. Sợ không nói nổi luôn rồi. - Bà mợ Thân đưa thêm ly trà nóng cho Tùng Bách.



- Thằng Bình, nói ba nghe, mày về hồi nào? Sao không gọi con bé Xíu ra mở cổng mà im re, ru rú vào nhà như ăn trộm vậy? - Ông cậu Thân đập tay xuống bàn thật mạnh, một cái rõ đau, âm thanh vang lên đột ngột làm cho thằng bé tội nghiệp kia khẽ run lên một cái.



- Không sao, không sao. - Thiên Vân xoa xoa cái lưng đang rút lại sau lớp mền cui mà an ủi.



- Con về hồi khuya. - Cậu Bình dựa lưng vào cái ghế sô pha ngoảnh mặt lên trần nhà mang dáng vẻ mệt mỏi, đáp lời ông cụ.



- Cái thằng này, sao bây vào được trong nhà? Cả người thì dơ bẩn nhếch nhách, bây chui ở xó nào ra vậy? - Bà cụ cố nheo đôi mắt già nua lại nhìn cho kỹ thằng cháu.



- Con leo rào vô, trượt chân ngã xuống gặp ngay trời mưa nên dơ vậy thôi, không sao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3422331/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trường Mộng
Chương 30: Thì ra là thế
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.