Lũy tre trước nhà khẽ đung đưa theo làn gió êm diu rồi bỗng đùng đùng ngả nghiêng sau trận cuồng phong vũ bão chất chợt kéo đến, sau cơn mưa giông tầm tã, lá cây rơi vươn vãi khắp sân vườn ẩm ướt.
Chị em con Sen, con Sún mỗi đứa cầm một cây chổi chà lom khom hì hục quét dọn sạch sân. Chợt nhỏ Sen nhận ra bóng dáng người nào đó nhìn quen quen đứng ngoài cổng, người đó đeo kính đen tựa lưng vào chiếc xe hơi sang trọng, dường như người ấy lưỡng lự không muốn vào, thấy thế con nhỏ tay cầm chặt cây chổi rón rén đi tới nhìn cho kĩ.
- Sen, là con phải không? - Người đàn ông nọ nhìn thấy nó thấp thoáng sau hàng rào nên réo gọi.
- Dạ tui là Sen, mà ông là ai, sao biết tên tui? - Con Sen ngây ngô hỏi.
- Con này không nhận ra cậu sao? là cậu đây. - Hai Long tháo cặp kính râm xuống để nó nhìn rõ hơn.
- Nhà tui có một cậu chủ à, ông mà ăn nói bậy bạ là tui đóng cửa thả chó đó nha. - Con Sen chưa nhận ra người đứng trước mặt là cậu chủ bỏ nhà đi bao năm của mình nên con nhỏ mạnh miệng quát.
- Cũng phải, lúc cậu đi thì con còn nhỏ xíu lẽo đẽo theo dì Thơm hoài à.
- Hai Long thất vọng thở dài.
- Khoan đã, hình như ông là...- Con Sen chợt nhớ đến điều gì đó, nó đi xung quanh ông ta, đưa đôi mắt nhỏ xíu ra nhìn soi xét từ trên xuống dưới. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3398785/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.