Gia Bảo năm nay cũng đã tròn 18 tuổi, hiện thằng bé đang học lớp 12 tại một trường phổ thông nam sinh ở Sài Gòn, nó vẫn luôn sống cô độc trong tòa lâu đài nguy nga lạnh lẽo kia như một con rối, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của nó cũng rời bỏ đi mất tăm hơi mấy năm nay rồi.
Hằng ngày Gia Bảo phải chịu bao trận đòn roi, chửi rủa từ bà nội của nó, bà ta oán trách thế nhân sao chẳng ở lại bên cạnh bà ta - Bà Sáu Lương sống trong sự sợ hãi Gia Bảo sẽ tìm thấy má rồi cũng rời bỏ bà đi như bao người, bởi vì thế bà quản lý nó cực kì nghiêm khắc, hễ nó làm bà phật ý là sẽ nhận được một trận đòn roi nhừ tử. May thay người làm trong nhà yêu thương Gia Bảo nên cũng đỡ đôi phần, dì Bếp, bà Mười luôn cố gắng ngăn cản, bảo vệ hay chăm sóc nó mỗi khi bà Sáu Lương nỗi cơn thịnh nộ.
Ba năm qua kể từ ngày Gia Bảo tìm được đường trở lại cái chòi cũ thì nó luôn sống trong những cơn ác mộng về má, mỗi đêm má lại về tìm đến nó trong giấc mơ, đôi lúc má thật dịu dàng ôm ấp, có lúc thì má buồn tủi khóc thương, hờn trách nó sao chẳng đi tìm em. Thằng bé đau đớn, tủi khổ lắm chứ, nhưng chẳng biết phải làm sao, mấy năm qua nó cũng dằn vặt, tự trách bản thân không thể bảo vệ được má và em.
Ba năm trước, khi ấy Gia Bảo mới vừa từ một đứa trẻ con trở thành một chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mong/3398784/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.