10.
Ta là hoàng tử, vốn nên là người cao quý nhất, nhưng lại miễn cưỡng được lén sinh ra ở một nơi như Vĩnh Hạng, nguyên nhân là do mẫu thân của ta, bà ấy dựa vào dung mạo xinh đẹp và vài phần tâm cơ làm loạn hậu cung, cuối cùng bị phụ hoàng ghét bỏ, đang mang thai thì bị ném vào Vĩnh Hạng.
Ở Vĩnh Hạng rất cực khổ, trong mấy năm giặt đồ ở Vĩnh Hạng, bà ấy đã trở nên ít nói, không còn dáng vẻ vênh váo hung hăng lúc được sủng ái nhất hậu cung năm đó nữa.
Bọn họ nói bà ấy thay đổi rồi, nhưng ta biết bà ấy không hề.
Bà ấy sẽ dạy ta đọc sách viết chữ trong đêm khuya không người, dạy ta một bụng chiến lược, còn xoa đầu ta trong ánh nến hoàng hôn, nói rằng như vậy vẫn chưa đủ.
Sau đó, ta chạy ra ngoài chơi, gặp được Trần Hiệu, tỷ ấy mặc một thân y thường lộng lẫy rườm rà, bắt bươm bướm dưới ánh nắng rực rỡ, vạt váy tỷ ấy tung bay, giống hệt như tiên nữ.
Hễ ta có thời gian, liền lén chạy đến nhìn tỷ ấy.
Rất lâu sau đó ta mới biết, tỷ ấy là nữ nhi của hoàng cô mẫu, là vị hôn thê của thái tử.
Cũng chính vào ngày đó, mẫu thân phát hiện hành tung của ta, bà ấy hỏi ta: “A Trĩ thích tỷ tỷ đó không?”
“Thích.” Ta cúi đầu, tay nắm chặt một góc áo.
“Vậy chúng ta cướp tỷ ấy về có được không, để tỷ ấy làm hoàng hậu của con.”
Lời của mẫu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mon-huu-oan/2793382/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.