Chuyển ngữ: Siro
Trong tủ trưng bày của cửa hàng bán đồ cúng chỉ có thuốc lá và kẹo cao su, chủ tiệm chỉ anh sang siêu thị đối diện: “Chỗ tôi không có, cậu qua đó xem thử đi.”
Trần Lẫm im lặng một chốc, lại lắc đầu: “Không cần.”
Quay lại văn phòng, ma nữ đang chán chường nằm dưới đất, nhìn thấy nhang đèn trên tay thì mắt cô ta bỗng chốc sáng lên: “Mua cho tôi hả? Lâu rồi tôi chưa ăn gì, đói meo luôn!”
Trần Lẫm lấy ra một tờ bùa vàng, vừa chấm bút vào chu sa vừa cúi đầu hỏi: “Tên và ngày tháng năm sinh.”
Ma nữ vội vàng nói ra.
Sau khi viết xuống, anh niệm vài tiếng rồi đốt cả bùa vàng và giấy tiền vàng bạc. Đốt nhang đèn xong xuôi, ma nữ lập tức ngửi được mùi thơm thức ăn đã lâu chưa được hưởng đến khiến nước bọt chảy ròng ròng, vội loi nhoi bò qua.
Vừa thoả mãn hít nhang, cô ta vừa khóc sướt mướt: “Kể từ sau khi chết, lúc nào tôi cũng đói, cha mẹ cúng nhang khói cho tôi mà tôi chẳng ăn được gì hu hu hu quá thê thảm tôi đã nhịn đói hơn nửa năm rồi đấy…”
Trần Lẫm ngồi bên cạnh, đột nhiên mở lời: “Vì cô không chịu xuống địa phủ báo tên, sau khi chết không xuống địa phủ nên không thể nhận được sự thờ cúng từ người thân, cứ thế mãi sẽ trở thành cô hồn dã quỷ đấy.”
Ma nữ nghe thế chợt tỉnh ngộ.
Trần Lẫm cụp mắt, ngón tay nổi rõ khớp xương quẹt một cây diêm, vừa khẽ hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-lao-ep-toi-lam-thien-su/2627325/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.