Edit: Dun, đã beta
9
Sầm Lý bồi lão Chu trò chuyện một lát, lại nhớ đến Tống Hành Kha còn đứng ngoài cửa. Lão Chu nhận táo Sầm Lý đã gọt, nâng cằm nói: “Gọi vào đi, thầy xem người giúp con.”
Sầm Lý bất đắc dĩ: “Có gì tốt mà xem chứ, con còn có thể bị lừa sao?”
“Không nói được.” Lão Chu cao thấp đánh giá cậu, “Da dẻ phấn nộn, không lừa con thì lừa ai?”
“Thầy ăn táo đi.” Sầm Lý mặt không biểu tình ra mở cửa cho Tống Hành Kha.
Tống Hành Kha bước vào lễ phép chào một tiếng: “Chào thầy ạ.”
Lão Chu thấy anh cứ không vừa mắt thế nào, liền bĩu môi nói: “Tôi cũng không phải thầy của cậu.”
“Thầy là thầy của Tiểu Lý, chính là thầy của con.” Tống Hành Kha không để tâm.
Sầm Lý chọt chọt lão Chu, nói: “Được rồi nha thầy.”
“Chậc chậc chậc!” Lão Chu tức giận, “Nhìn con bảo vệ nó kìa, thầy đâu có ăn thịt nó.” Nói xong, lại nhìn nhìn Tống Hành Kha, nói với Sầm Lý: “Con ra ngoài đi, thầy nói chuyện với nó.”
Sầm Lý có hơi luống cuống: “Làm gì vậy thầy, cho thầy xem người rồi còn chưa được sao?”
Tống Hành Kha vỗ vỗ bàn tay cậu nói: “Không sao, em chờ anh một lát.”
Sầm Lý nhìn lão Chu, lão Chu dời mắt, chuyên tâm ăn táo trên tay, không thèm nghe cậu nói. Cậu đành thả tay Tống Hành Kha, đẩy cửa đi ra ngoài.
Mới vừa đụng đến cửa, chợt nghe lão Chu sau lưng hô: “Đừng nghe lén đó!”
Sầm Lý tức đến đau đầu, không thèm để ý ông, đóng cửa lại.
Cậu đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ha/764934/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.