Edit: Dun, đã beta
8
Ăn cơm xong, Tống Hành Kha rửa chén, Sầm Lý ngồi trên sô pha nhận điện thoại của Lâm Phong.
Lâm Phong nói, bệnh tim của lão Chu có vấn đề, hôm nay nhập viện, vài ngày nữa sẽ phẫu thuật, hỏi cậu khi nào quay về.
Sầm Lý có chút lo lắng, suy nghĩ nói, ngày mai quay về.
Tống Hành Kha vừa lúc từ phòng bếp đi ra nghe được, tay ướt nhẹp nước, nhìn Sầm Lý cúp máy, liền nói: “Ngày mai về sao?”
Sầm Lý gật gật đầu, lấy giấy lau khô tay anh, nói: “Em có người thầy bị bệnh, phải về xem sao.”
“Người thầy này đối với em tốt không?” Tống Hành Kha hỏi.
Sầm Lý nghĩ một chút, nói: “Tốt, là người đối xử tốt nhất với em hồi đại học, nếu không có ông ấy, em chắc không vào được Nhị viện.”
“Vậy phải đi xem xem.” Tống Hành Kha ôm Sầm Lý trong ngực, “Anh đi với em.”
Tống Hành Kha dường như rất thích động tác này, Sầm Lý nghĩ, quả thực so với cậu còn không đủ cảm giác an toàn hơn, cậu ngoan ngoãn tựa vào ngực anh, cười nói: “Anh đi làm gì? Thầy còn không biết anh.”
“Anh đi cám ơn thầy đã đối tốt với Sầm Lý nhà chúng ta, biến Sầm Lý nhà ta ưu tú như thế này.” Tống Hành Kha nhẹ giọng nói, “Mỗi một người đối tốt với em, anh đều rất cảm kích.”
Từ lúc cùng một chỗ với Tống Hành Kha, Sầm Lý cảm thấy mình yếu đuối hơn rất nhiều, hơn hai mươi tuổi bỗng chốc trở lại mười tuổi.
Cậu có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ha/764933/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.