Quả nhiên không ngoài dự đoán của Trương Tẫn Án, sau khi mua mũ từ Velove ra, họ đi dạo một lượt từ tầng một đến tầng tám trung tâm thương mại chỉ trong nửa tiếng đồng hồ.
Đương nhiên, nếu đi tản bộ cũng được coi là đi dạo mua sắm.
Đến tầng tám, Trương Tẫn Án và Giang Tự Dương mỗi người mua một ly trà sữa, mặc dù tiệm trà sữa đông người nhưng không ai nhận ra họ, nhiều nhất cũng chỉ liếc nhìn một cái vì hai người cao mà thôi.
Vậy cũng khó trách.
Giang Tự Dương thì khỏi nói, quần áo đều đã được che chắn rất cẩn thận, ai nhìn ra được đúng là thị lực tốt.
Còn Trương Tẫn Án thì lại càng khỏi phải nói, dù anh đã tiết lộ quần áo cho mọi người rồi nhưng cũng chẳng có bao nhiêu người nhận ra. Vì ngoài chiếc mũ kia, bộ đồ của anh là kiểu dáng mỗi ngày có thể thấy rất nhiều chàng trai mặc, chỉ trong khoảng thời gian hai người đi dạo thôi Trương Tẫn Án đã đụng hàng một người rồi. Hơn nữa ai ngờ được Trương Tẫn Án sẽ đến đây, còn không có bảo an, cứ thoải mái như vậy mà đi dạo trung tâm thương mại, nên chỉ coi họ như người đi đường thôi.
Trương Tẫn Án rất hài lòng với việc đó, đây chính là lý do anh chọn bộ quần áo này, không phô trương.
Trương Tẫn Án dựa lưng vào rào chắn, cúi đầu uống trà sữa, cục đá bị anh nhai phát ra những tiếng răng rắc.
Giang Tự Dương đứng cạnh anh, tay đặt trên rào chắn, nhìn xuống cây xanh hồ nước trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-bat-ha/1065254/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.