Edit: Smuk
—
“tôi hỏi tiên nhân có còn đường đi hay không, tiên nhân cười tôi lòng tham quá lớn…… cứu anh khỏi số phận trở thành một ác quỷ……”
Căn phòng tối mịt, tay Trần Xuyên cầm điện thoại, miệng thì đọc từng câu từng chữ trong bài hát《 Cứu anh khỏi số phận trở thành một ác quỷ 》 cho Chúc Chính – người đang nhắm nghiền mắt nghỉ ngơi kia nghe.
Đọc xong cậu mới nghi ngờ hỏi: “Anh…… sao em cứ có cảm giác, rằng bài hát mới này chị Khiết viết cho anh thế nhỉ?”
“Nhưng mà nghe chẳng hiểu gì.”
Chúc Chính tựa người trên sofa chẳng nhúc nhích tí nào, ngay cả mí mắt cũng chẳng chịu mở ra.
Trần Xuyên bấy giờ mới ý thức được mình lỡ lời, lặng lẽ rời khỏi giao diện tài khoản của Quan Khiết, tìm cớ để giảm nhẹ bầu không khí: “Em đi vệ sinh một chút, trời cũng không còn sớm, anh đi ngủ đi nhé.”
Phanh…
Cửa phòng đóng chặt, căn nhà to như vậy mà chỉ có một mình Chúc Chính ở.
Thật lâu sau, Chúc Chính mở mắt ra, cánh tay dài với lấy hộp thuốc đặt trên bàn, xé bỏ bao bì bên ngoài, kệp lấy một điếu ngậm trên môi. Sau đó móc bật lửa nằm trong túi áo khoác, tay giữ điếu thuốc, tay thì dùng lực, tách một tiếng, ngọn lửa màu cam rực rỡ hiện lên.
Chúc Chính hơi cúi đầu, dí sát điếu thuốc vào đầu ngọn lửa.
Châm thuốc xong, anh theo thói quen mà quăng bật lửa sang một góc.
Ngọn lửa dập tắt, giữa hai ngón tay Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-dang/3440219/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.