“Tên ngốc này!”
Ở tiệm tạp hóa đi một vòng, rồi lại tới siêu thị đi hai vòng, Phó Trọng Hoa mới cảm thấy đại sự không ổn. Anh càng suy nghĩ càng lo lắng, nên ở trên đường của tiệm tạp hóa cùng siêu thị qua lại hỏi thăm. Sắc mặt anh ban đầu tăm tối y chang lệ quỷ, thậm chí có lệ quỷ bị anh tóm được còn bị dọa tè ra quần cấm đầu bỏ chạy. Càng về sau sắc mặt anh càng trắng dã, mặt mày càng nhăn càng chặt. Hơn nữa giờ sau anh phẫn nộ mà đấm một đấm lên tường, phát tiết sợ hãi cùng bất an ở trong lòng.
Tháng bảy âm lịch – là ngày oan hồn dạ quỷ tán loạn.
Quỷ hồn hoặc lệ quỷ bình thường không thể gây thương tổn cho Trầm Vị Ương, nhưng nếu là dạ xoa thì Trầm Vị Ương lúc đó chỉ tựa như con kiến nhỏ, chỉ cần dạ xoa động động ngón tay, hắn liền xong đời, hồn phi phách tán, trọn đời không thể siêu sinh.
Phó Trọng Hoa nhắm mắt lại, hai tay chống tường, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại “tên ngu ngốc này”, ánh mắt run run kịch liệt.
Anh không biết, nguyên lai hắn ở trong lòng anh lại thâm sâu như vậy, hiển nhiên như vậy. Anh biết tình cảm của anh với hắn đang ngày phát triển, anh biết trình độ anh tiếp nhận hắn rất nhanh rất sâu, nhưng anh không ngờ lại sâu đến chỉ cần tưởng tượng hắn sẽ bị một chút thương tổn đều là toàn thân rét run, lâm vào một loại sợ hãi cùng lo âu khôn cùng.
Phó Trọng Hoa rút tay về, cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-vi-uong-to-dung/253982/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.