Không chỉ có khoảng cách giữa người và quỷ, hắn cùng anh cũng triệt để thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Hắn thủy chung không thể dung hòa vào thế giới của anh, mặc hắn có cố gắng nhiều bao nhiêu, ngay cả việc đơn giản nhất là tuýt rửa mặt cùng tuýt đánh răng, hắn vĩnh viễn đều phân không rõ ràng lắm.
Trầm Vị Ương khóc một hồi đến hiện tại trong ánh mắt không chỉ có khổ sở của thương tâm mà còn vì bị đau, ánh mắt của hắn bị hơi cay của kem đánh răng bốc lên làm cho nước mắt chảy ra càng nhiều, ngay tại thời điểm bi thảm như vậy, chuyện bi thảm hơn đã xảy ra …
“Này, cậu đang làm gì đó?”
Phó Trọng Hoa bị kẻ hai mắt sưng đỏ xoay lại nhìn mình dọa đến hoảng sợ, “Cậu làm sao vậy?”
Giây tiếp theo, nhìn khắp phòng tắm toàn là kem đánh răng liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Phó Trọng Hoa cắn răng nói: “Tên ngu ngốc này.”
Trầm Vị Ương nghe anh nói vậy, khóc càng thảm thiết hơn, trong lòng càng ủy khuất.
Xem đi, anh chỉ thấy mình là tên ngu ngốc.
Phó Trọng Hoa rút hai tờ giấy vệ sinh, “Đem mắt nhắm lại.”
Anh cúi người cẩn thận lau đi vết kem đánh răng dính bên cạnh mắt hắn, một bên bắt đầu thật sự lo nghĩ – hay là trên mỗi tuýt đều dán nhãn để cho hắn dễ phân biệt.
Bất quá, dán nhãn sẽ hữu dụng sao? Người này gây phiền toái thật đúng là ùn ùn.
“Bé cưng thật khá, em khi nào thì –“
‘Phanh!’
Trầm Vị Ương mở mắt ra chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-vi-uong-to-dung/253981/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.