Mùa thu năm nay hình như tới sớm, bầu trời trong trẻo xanh vời vợi. Tưởng Tiệp đứng trước cửa sổ, trông xuống lớp lớp nhà cửa san sát nhau bên dưới, chen chúc quây cụm một chỗ, nhìn như một khu rừng rậm, chỉ có vài cây cao vọt lên mới có thể chia sẻ ánh nắng ấm áp và vòm trời bao la. Shankin quả nhiên tiêu tiền như nước, mạnh tay tậu hẳn một tầng văn phòng của Trung tâm Thương mại Thế giới để làm trụ sở công ty. Tưởng Tiệp cứ nghĩ trụ sở chỉ đang trong giai đoạn khởi động, nhưng khi đến nơi cậu mới biết mọi thứ đều đã hoàn thành, hoạt động của công ty cũng đang đi vào quỹ đạo. Nhìn không khí bận rộn xung quanh, nhân viên không ngừng lượn qua lượn lại, Tưởng Tiệp thầm bội phục năng suất làm việc của Shankin. Từ lúc đặt chân đến New York đã gần một tuần nhưng cậu vẫn phải cắm mặt ở đây từ sáng đến tối, Shankin quả không hổ danh vị sếp chuyên vắt kiệt sức cấp dưới, trả một ngày tiền lương thì cũng bắt nhân viên làm đủ không thiếu xu nào. Lúc đầu Tưởng Tiệp còn áy náy vì phải bỏ Chu Chính ở khách sạn một mình, nhưng rồi cậu phát hiện Chu Chính hình như còn bận hơn cả cậu nữa, đến bóng dáng cũng mất tăm, hai người ngay cả chút thời gian gần gũi nhau cũng không có.
“Này, Jay, đang nghĩ ngợi gì vậy?” Shankin đập đập lên vai Tưởng Tiệp: “Nghĩ gì mà ngẩn người ra thế?”
“À, không có gì. Công việc buổi sáng chú giao cháu làm xong rồi, cháu đã nộp lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-vi-uong-hieu-cu/3105391/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.