Sau khi chấm dứt cuộc trò chuyện, Tưởng Bạch Miên cất bộ đàm đi, gật đầu với đám người Thương Kiến Diệu.
Cô không nói gì thêm, dẫn đầu rời khỏi căn phòng, quay trở lại hành lang.
Thương Kiến Diệu, Bạch Thần, Long Duyệt Hồng nối tiếp nhau đi ra, lại tuân theo đội hình chiến thuật lúc trước.
Không cần Tưởng Bạch Miên dặn dò gì thêm, bọn họ cũng biết tiếp theo nên bắn theo hướng nào. Đây là một trong những trọng điểm của đợt huấn luyện trước, bọn họ đã nắm chắc được từ lâu. Nói một cách khác, chính là đội hình chiến thuật như vậy, làm sao hình thành mạng lưới hỏa lực đan xen là đã có tiền lệ để làm theo, bọn họ không cần phải thảo luận ai bắn chỗ nào, đứng ở khu vực nào thì phụ trách khu vực đó.
Dưới ánh đèn pin màu vàng nhạt chiếu sáng, lối vào hành lang, Kiều Sơ mặc thiết bị bộ xương ngoài quân dụng đi tới.
Long Duyệt Hồng khó nén được sự căng thẳng, cơ thể khe khẽ run rẩy.
Điều này... Kiều Sơ dựa vào Hệ thống cảnh báo sớm tích hợp nên đã nhạy bén phát hiện được điều này.Y nhíu mày, bước chậm dần lại.
Tưởng Bạch Miên thấy thế, không chờ đối phương tiến vào tầm bắn dự định nữa, quyết định nhanh chóng giơ tay phải lên, trầm giọng quát:
"Nổ súng!"
Cùng lúc đó, cô nhắm thẳng vào phần đầu được mũ giáp kim loại bao phủ của Kiều Sơ.
Nếu như đối phương nhảy lên trên, tránh né các phát súng, viên đạn của khẩu súng lục Rêu Đá có thể vững vàng bắn trúng phần cổ không có đồ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736951/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.