Trong lúc nói, cô đã chuyển họng súng xuống dưới đất, đi lên vài bước tung chân đá bay con dao găm kia.
Đám người Thương Kiến Diệu đi vào trong phòng theo, nhưng không hề thể hiện ý định tấn công.
Người Vô Tâm nữ kia sợ run trận, không biết có hiểu lời nói của Tưởng Bạch Miên, hay là để tạo ra điều kiện rời đi tốt hơn, mà thật sự lại phát ra tiếng gầm rú trầm trầm.
Trước mắt đám người Tưởng Bạch Miên lại xuất hiện những gốc cây màu xanh lục và những cỗ xe hơi bị bỏ đi.
Bọn họ dường như bị dịch chuyển ra đường phố bên ngoài.
"Quả nhiên, vừa về tới hiện thực là sẽ tự động cảm thấy Kiều Sơ rất có sức hút, muốn đi theo hắn." Tưởng Bạch Miên cảm nhận sự thay đổi trong lòng, nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Nếu là tự động mị hoặc, vì sao hai người Vô Tâm kia lại không bị ảnh hưởng?" Bạch Thần đưa ra nghi ngờ của mình: "Không phải Kiều Sơ đã nói, ngay cả loại sinh vật không phải con người như ngựa Ác Mộng cũng muốn "thịt" hắn ta sao?"
Thương Kiến Diệu lập tức nhấn mạnh:
"Đấy là tôi nói."
Lúc này Bạch Thần mới nhận ra mình đã có phần bị Thương Kiến Diệu "tẩy não", vội đổi sang lý do khác:
"Ý tôi là, ngay cả loại sinh vật không phải con người là ngựa Ác Mộng này đều bị mị hoặc, huống chi là người Vô Tâm do con người biến thành?"
"Có lẽ là do đang sinh con, dồn tất cả mọi cảm xúc vào chuyện này." Long Duyệt Hồng suy đoán.
Tưởng Bạch Miên gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736950/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.