Loại thịt của quả dại này không mềm mềm như hắn nghĩ ban đầu, trái lại có chút giòn giòn như táo.
Thịt nó hơi chua, nhưng không giấu được vị ngọt, làm cho người ta càng ăn càng có tinh thần.
Sau khi nhai nốt chỗ thịt quả còn lại rồi nuốt xuống, Thương Kiến Diệu vỗ vỗ tay, đứng dậy.
Thương Kiến Diệu đang định tuyên bố cuộc huấn luyện chiều hôm nay bắt đầu, đột nhiên trên bầu trời phương bắc nổ ba pháo hoa liên tục, một vàng, một xanh lục, một xanh lam.
"Đạn tín hiệu của công ty..." Cô khẽ cau mày, lẩm bẩm với âm lượng không nhỏ: "Tới cũng hơi nhanh quá nhỉ?"
"Có người giả tạo?" Bạch Thần nghĩ tới một khả năng.
Tưởng Bạch Miên cẩn thận phân biệt, rồi lắc đầu:
"Đây là đạn tín hiệu đặc chế của công ty, người ngoài không làm giả được, vả lại thứ tự màu sắc cũng đúng. Có lẽ, quả thực có một đội ngũ của Bộ phận An toàn đang huấn luyện thực địa gần đó, trực tiếp tới luôn? Hoặc là công ty đã sớm chú ý dị thường ở phía bắc nhà ga Nguyệt Lỗ, ngay buổi tối lần đầu tiên chúng ta nghe thấy tiếng gầm thét kia?"
Thương Kiến Diệu nghe xong, đột nhiên cười nói:
"Chi bằng, phái Long Duyệt Hồng qua đó xác nhận trước?"
"Sao lại là tôi?" Long Duyệt Hồng ngạc nhiên hỏi vặn lại.
"Tôi chỉ có thể chỉ huy được cậu thôi." Thương Kiến Diệu cực kỳ thản nhiên.
Long Duyệt Hồng lé mắt nhìn hắn, cố ý tỏ vẻ khinh thường.
Lúc này Tưởng Bạch Miên cười nói:
"Lời Thương Kiến Diệu nói cũng rất có lý."
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736912/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.