Duẫn Giám Phi vội vàng chạy vào phòng của Vân La, lúc đó thầy thuốc trên thuyền đã chẩn mạch xong, thấy hắn tiến đến, thổn thức nói: “Sốt kinh khủng luôn, nếu không mau nghĩ cách hạ sốt, nói không chừng còn phải bỏ mạng ấy chứ.” Hắn vừa nghe liền nóng nảy, nói: “Còn không mau mau nghĩ cách đi.” Thế là tất cả mọi người trên thuyền công việc lu bù lên, lúc này cũng không có nữ tử, đám hán tử này đánh đấm chém giết dưới quyền bọn họ, người nào cũng đều là cao thủ nhất đẳng chân chính, nhưng nếu nói đến việc chăm sóc người bệnh, cả đám đều hết sức vụng về, thô lỗ, ở nơi này chỉ thêm chướng mắt. Duẫn Giám Phi chịu không nổi, đuổi hết bọn họ đi, chỉ để lại Đăng Lung, A Tam phụ giúp mình trong này.
Đăng Lung thật ra lại rất chu đáo, dùng rượu lau đi lau lại người cho Vân La, sốt cũng dần dần lui được một chút, đám thầy thuốc lúc này mới thở phào một cái, đều cười nói: “Đứa nhỏ này quả có phúc khí, rốt cuộc cũng từ trong quỷ môn quan mà bò được trở lại.” Tới buổi chiều, đã đỡ sốt, nhà bếp đưa cháo nhuyễn đến, Duẫn Giám Phi thấy A Tam cùng Đăng Lung đều mệt mỏi, liền cho bọn họ trở về, nói: “Hôm nay vì tên Vân La này bị bệnh mà nhốn nháo hết cả, đội thuyền vốn đưa định đưa về cũng không đi, hai người các ngươi nên trở về đi nghỉ đi, ngày mai sắp xếp bọn họ trở về, nơi này có ta coi chừng là được rồi.”
Vân La đã tỉnh táo lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong/764602/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.