Hai người ước chừng ngủ chưa đến hai canh giờ, tiếng gõ cửa đã vang lên. Tịnh Lan đứng bên ngoài cung kính nói, “Điện hạ, Phò mã, bữa trưa hôm nay Bệ hạ thiết yến ở điện Thái Hòa, Người nên thức dậy rồi ạ”
Lý Dung nghe thế liền dùng hết sức lực mở hai mắt, nàng đẩy đẩy Bùi Văn Tuyên, “Thức dậy, thức dậy mau”
Bùi Văn Tuyên đưa tay che mắt, thống khổ nhíu mày, sau vài phút, hắn mới chống người dậy lắc đầu nói, “Dậy đi thôi”
Hai người cổ vũ nhau ngồi dậy bước xuống giường, nhưng Lý Dung vừa nhúc nhích một tấm lụa màu trắng liền rơi trên đất. Tầm mắt hai người cùng đặt vào vật đó, Lý Dung ngẩng đầu nhìn Bùi Văn Tuyên, “Ngươi xử lý đi”
Bùi Văn Tuyên bất đắc dĩ bước đến nhặt tấm lụa lên. Hắn tự rạch một đường trên tay, quẹt máu lên tấm lụa xong liền ném lại trên giường. Hắn gọi với ra bên ngoài, “Các ngươi tiến vào hầu hạ đi”
Tịnh Lan đẩy cửa bước vào, một nhóm nha hoàn tiến lên, hầu hạ bọn họ chải đầu. Sau khi thay xong cung trang, hai người cùng ngồi xe đi vào Hoàng cung.
Trên đường, bọn họ buồn ngủ đến không chịu được. Ai nấy tự dựa vào một góc nghỉ ngơi, đợi đến khi vào cung rồi, cảm nhận được xe ngựa đã dừng lại, hai người mới hoảng hốt hồi thần.
Ngồi trong xe hòa hoãn hồi lâu, hai người mới một trước một sau bước xuống. Lúc này, điện Thái Hòa đã ngồi chật cứng người.
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên suốt đường đi đến phía sau Hậu viện không ngừng chào hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/397518/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.