(ý nghĩa nhan đề: trò chuyện đêm khuya)
Lý Dung mơ mơ màng màng ngủ được một chốc, nàng vô thức nâng tay xoa mặt, trong lúc nửa tỉnh nửa mê bỗng nhiên nhớ đến một chuyện khiến nàng bật mạnh ngồi thẳng dậy.
Không được nàng chưa tẩy trang, nếu để nguyên thế này đi ngủ nhất định sẽ khiến da vì hầm bức mà nổi mụn.
Bị ý nghĩ này dọa một phen khiến nàng vô cùng thanh tỉnh, thêm việc đã ngủ được chốc lát nên nàng càng có tinh thần. Khi đang chuẩn bị xuống giường Lý Dung mới phát hiện bên cạnh mình có một người đang ngủ. Bùi Văn Tuyên nằm trên chăn, ngủ đến ngon lành.
Lý Dung hơi ngẩn ra, nàng chưa từng nghĩ Bùi Văn Tuyên sẽ thật sự nằm trên giường của nàng. Từ đó có thể thấy hắn vô cùng mệt mỏi, bằng không với tính tình kia, dù có bị đánh chết hắn cũng sẽ không làm ra chuyện thất lễ nhường này.
Bùi Văn Tuyên ngủ quá thoải mái, từng hơi thở thư thái của hắn lọt vào tai Lý Dung khiến nàng có chút muốn nằm ngủ tiếp. Vì thế nàng vội vã đánh lên người Bùi Văn Tuyên gọi hắn, “Bùi Văn Tuyên!”
Bùi Văn Tuyên thoắt cái ngồi bật dậy, kinh hô, “Chuyện gì?!”
Lý Dung nâng tay ôm lấy mặt hắn xoay về phía mình. Nàng nhìn chằm chằm hắn, “Chúng ta vẫn chưa tắm rửa, phòng tắm vẫn còn nước, ngươi nhanh đi tắm đi”
Bùi Văn Tuyên hơi ngẩn ra, sau vài phút hắn mới thở dài một tiếng, có chút bất lực nói, “Điện hạ, đã khuya thế này rồi, đừng hành hạ thần nữa được không?”
Lý Dung gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/397517/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.