Edit: Ballantine’s
Lý Dung trầm ngâm không nói gì.
Tiêu Văn là con trai của Tiêu Túc, sau khi Lý Minh triệu Tiêu Văn vào cung, Tiêu Văn rời cung rồi lại ra khỏi Hoa Kinh, có khả năng rất lớn đó là Lý MIih dùng con đường vô cùng khác thường để liên hệ Tiêu Túc.
Trong tình huống nào mà một đế vương lại muốn dùng một cách chặt chẽ, khó sai nhất để tránh từng lớp, từng lớp những người đang theo dõi để liên hệ với một tướng lãnh nơi biên quan?
Trong lòng Lý Dung và Bùi Văn Tuyên đều rất rõ.
Chuyện binh biến, không phải họ mới trải qua lần đầu.
Cho dù là năm đó Lý Xuyên bị phế, thế gia Thanh Quân Trắc* phế Lý Minh hay là mấy lần thế gia có ý định dùng cung biến để mưu phản sau này, trong ba mươi năm lăn lộn trong mưa gió chính trị, đây cũng chẳng phải chuyện có thể khiến bọn họ sợ hãi.
*Thanh Quân Trắc: Giúp vua loại trừ phản loạn bên cạnh, mang tiếng lấy danh chính nghĩa nhưng thực chất chỉ là cớ để dẫn binh đến trước mặt vua, bức vua thoái vị.
Nhưng mà dù sao cũng là một chuyện lớn, vì vậy cả hai người đều trầm mặc.
Thượng Quan Nhã thấy không khí đè nén, nàng cũng biết ý, sau khi chắp tay hành lễ thì quay người đi ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại hai người là Lý Dung và Bùi Văn Tuyên, cuối cùng Bùi Văn Tuyên cũng mở miệng: "Cần phải sớm ra quyết định thôi."
"Gấp như vậy sao?" Giọng Lý Dung rất nhẹ, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/3503387/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.