Hoàng thượng vô cùng tán thưởng hai nhân vật này, ông đã ngồi lên vị trí này quá lâu nên vô cùng hiểu có được thành tựu trên bọn họ đã phải cố gắng thế nào.
Săn bắn tuy có vẻ giống như là việc vui chơi không phải cứ có tài mà có thể săn được mà còn phải có đầu óc có chiến lược của nó nữa.
Nhưng điều ông không ngờ là lần này nhi tử thứ hai của ông làm lại ông khá bất ngờ, từ lần kiểm tra việc học trước kia rồi đến lần sáng tác thơ rồi lại đến lần này ông phải nhìn nhi tử này với con mắt khác.
Ông khá chờ mong số chiến lợi phẩm mà nhi tử này săn được là bao nhiêu con.
Khá là bất ngờ so với sự mong đợi sau khi thị vệ đọc đến con số năm mươi hai mà ông không tin vào tai mình.
Giang Ngạo Thành mỉm cười nói:
"Không nghĩ nhị hoàng tử tuổi còn nhỏ mà đã có thành tựu lớn như này, sau này trưởng thành chắc chắn sẽ là nhân tài, xin chúc mừng hoàng thượng ".
Kim Hạo Thiên nhận được lời tán dương vô cùng thích thú, cười tươi hít mắt, ngay cả Như Họa cũng giật mình về số chiến lợi phẩm.
Lúc này Kim Hạo Quân không phục, hắn từ trước đến giờ luôn làm tâm điểm bây giờ lại bị kẻ mình ghét nhất chiếm lấy vị trí hắn không phục liền tức giận nói:
"Có thật là nhị đệ săn được hay không, hay lại có sự gian lận nào ở đây, ta có thấy đệ cưỡi ngựa săn bắn bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576789/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.