Trương Bình nói: “Xin đại nhân chỉ dạy.”
Đặng Tự chậm rãi hớp một ngụm rượu từ cái bình dẹp kia: “Trước tiên bản tự phải kiểm tra ngươi đã, ngươi phát hiện ra được điều gì từ Cô Gia Trang rồi?”
Trương Bình đáp: “Cách biệt thế giới, vụ nông nạp phú, không làm quan làm đinh. Trong huyện chí từng lấy truyền thuyết thần kỳ làm cớ, về sao bị bỏ đi. Đều vì có tị hiềm. Cô là họ đã sửa, cho thấy bản thân có tội. Triều đình đã khoan hồng dung thứ như thế, trước giờ lại không ra gánh vác triều ta. Bốn lá ba quả, có lẽ ám chỉ hoạ tam hiền tiền triều. Cô Gia Trang chính là hậu nhân của Dịch Thái phó tiền triều.”
Đặng Tự nhìn chằm chằm Trương Bình hồi lâu, đóng bình rượu lại: “Bản tự không có gì để nói cho ngươi biết cả.”
Trước khi tiền triều lập quốc, có tam hiền Hoàn, Dịch, Khánh phụ chính, thông binh pháp, giỏi sách lược, học vấn kinh thế.
Ba người họ phụ tá Võ Đế tiền triều lập nên đế nghiệp, nhưng lại không thể hoà thuận với đối phương. Lúc định thiên hạ thì ngầm đấu đá, khi giang sơn thống nhất thiên hạ thái bình liền cấu véo thẳng mặt. Các bên chia phái riêng, tranh đấu không ngừng. Lúc đến đời Văn Đế tiền triều, Dịch thị một nhà độc tài, lũng đoạn triều chính, một tay che trời. Hai tộc Hoàn, Khánh liên thủ, hãm hại vu tội, Dịch thị mắc tội diệt môn, Thái phó đương thời Dịch Kính moi tim vứt xác ngoài chợ, giống như Tỷ Can của Ân triều năm nào.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543664/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.